“Đúng đúng đúng, chính là Bạch Lệ Lệ! Ôi chao… Các anh không biết à!” Nói đến đây, cả người Mã Văn Lượng dường như đều nổi da gà, gã nói: “Cô gái đó sau đó chết rất thảm, ngay cả đầu cũng bị mất! Hơn nữa… lại không ở tại Nam Giang này, không ngờ lại chạy đến Tấn Trung…”Nói đến đây, Triệu Ngọc cùng Thôi Lệ Châu liếc nhau một cái, xem ra, suy đoán đầu của Triệu Ngọc vẫn là đúng, Mã Văn Lượng và Bạch Lệ Lệ có liên quan đến nhau. Chỉ là có điều, không nghĩ tới bởi vì Mã Văn Lượng ngoại tình mà gián tiếp hại chết mẹ của Thôi Lệ Châu.
“Vậy ông… đã từng nghe nói đến cái tên Đào Hương chưa? Người này và vợ chồng nhà họ Thôi có quan hệ như thế nào?” Triệu Ngọc hỏi.
“Đào Hương?” Mã Văn Lượng suy nghĩ mấy giây, sau đó lấy tay phải che trước ngực, nói thề: “Cảnh sát, ngay cả họ Đào mà tôi cũng chưa từng nghe qua! Tuyệt đối không quen ai như thế cả!”
“Vậy… sau khi đứa con bị mất tích thì đã xảy ra chuyện gì?” Triệu Ngọc hỏi lại.
“Đúng rồi, họ không báo cảnh sát! Anh ba cũng không phải là không muốn báo án, chỉ là lúc ấy chính anh ấy đang bị cảnh sát điều tra!” Mã Văn Lượng nhớ lại rồi nói: “Cuối cùng, hình như anh ba đi tìm một người bạn tới giúp đỡ, nhưng không bao lâu sau, tôi và anh ba đều vào tù nên không biết chuyện sau này thế nào! Haizz… Tôi nghe nói, sau đó cha mẹ anh ba còn báo án cho con, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy tung tích đâu! Không nghĩ tới, mới chớp mắt trôi qua mà Tĩnh Hảo đã lớn thế này rồi…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây