Thật ra, Triệu Ngọc còn muốn hỏi thêm chuyện của bà hàng cá kia, chủ yếu là muốn biết, có phải bà chủ này cũng là một trong những người bị hại của vụ án thi thể nữ không đầu hay khôngNếu như đúng thì hắn có thể xác nhận, Đào Hương chính là hung thủ của vụ án này.
Nhưng mà, sau khi hắn suy nghĩ cẩn thận thì mới hiểu ra, chuyện của bà chủ hàng cá kia xảy ra sau khi Bạch Lệ Lệ bị hại, mà sau Bạch Lệ Lệ thì không xuất hiện thi thể nữ không đầu giống như vậy nữa. Cho nên, suy đoán của hắn hoàn toàn không đúng.
Hắn cần phải điều tra, chuyện của Đào Hương xảy ra trong khoảng thời gian trước năm 1998, nhưng lúc đó Thôi Lệ Châu mới hai tuổi mà thôi, bây giờ đã không cách nào tìm hiểu được.
Bởi vậy, Triệu Ngọc càng nghĩ càng cho rằng Thôi Lệ Châu vốn không thể biết chuyện lúc cô ta còn chưa sinh ra, cho nên bây giờ hắn có nói chi tiết hơn nữa với Thôi Lệ Châu thì cũng không có tác dụng với tình tiết vụ án.
“Cảnh sát Triệu, tôi nói cho anh biết một bí mật nhé, có lẽ anh sẽ không tin đâu!” Ai ngờ, sau khi Thôi Lệ Châu đùa giỡn vài câu với Triệu Ngọc, vậy mà ửng đỏ hai gò má nói: “Anh có biết không? Chắc là không như suy nghĩ của anh đâu, đến giờ tôi chưa có bạn trai lần nào cả!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây