“Tổ trưởng…” Trong điện thoại, Tăng Khả đang báo cáo tình huống mới nhất cho Triệu Ngọc: “Hai ngón út của Thôi Lệ Châu đã bị người ta chặt mất, bởi vì không tìm thấy ngón út nên không có cách nào khâu lại! Hơn nữa, chắc cô ta đã phải chịu đựng đánh đập trong một thời gian dài bởi vì không chỉ có bị thương ngoài da, khí quan nội tạng cũng bị tổn thương với các mức độ khác nhau. Có điều tình huống của cô ta xem như ổn định, chí ít không có nguy hiểm tính mạng…”Triệu Ngọc vừa nghe Tăng Khả báo cáo, vừa đạp mạnh lên chân ga, tăng tốc độ của ô tô lên. Bởi vì trước đó đã từng xảy ra tai nạn giao thông nên chiếc Phaeton của hắn còn để lại bãi đỗ xe của Cục Cảnh sát Tấn Bình, các nhân viên cảnh sát ở đó đang tích cực thực thi công việc bồi thường.
Chiếc xe mà Triệu Ngọc đang lái là một chiếc Jetta bình thường, có điều xe Jetta bình thường mà rơi vào tay Triệu Ngọc cũng có thể lái ra hương vị của Ferrari.
Ô tô lao nhanh như điện chớp, lao thẳng về bệnh viện nào đó của thành phố Tấn Bình.
“Tăng Khả, tôi để bọn họ đi thăm dò ông cụ phòng số 606 kia, có điều tra được gì không?” Chờ Tăng Khả báo cáo xong, Triệu Ngọc hỏi thêm một câu.
“Điều tra rồi, người bệnh tâm thần này rất kỳ lạ!” Tăng Khả do dự trả lời: “Cảnh sát Tấn Bình cố gắng hết sức, nhưng vẫn không điều tra ra bất kì thông tin gì về ông ta. Tên giả, chứng minh nhân dân giả, hộ khẩu giả và cả răng giả tóc giả, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài người này có vẻ như không có thứ gì là thật!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây