Dưới ánh mặt trời tươi đẹp ấm áp, Tô Kim Muội nở nụ cười xán lạn, chói mắtTrong lúc hoảng hốt, Triệu Ngọc chợt ngây ra, nụ cười của cô ấy như có được một loại ma lực có thể phá tan mây đen, quét sạch lo lắng tích tụ trong lòng Triệu Ngọc lâu nay.
“Sư phụ, sư phụ, anh cũng nhìn thấy lời kêu gọi của em hả?” Tô Kim Muội chạy tới thân thiết giữ chặt cánh tay Triệu Ngọc nói: “Mau tới đây, em sẽ giới thiệu anh với các bạn học, bọn họ vẫn luôn muốn gặp sư phụ của em, xem đến cùng anh là thần thánh phương nào!”
“Chuyện này… Chờ một chút!” Triệu Ngọc tranh thủ thời gian giơ cánh tay lên hỏi: “Kim Muội à, chuyện này… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Các người đang làm gì vậy?”
Lúc dò hỏi, Triệu Ngọc dùng máy dò xét trong đầu mình cẩn thận điều tra hoàn cảnh xung quanh một phen, cũng không phát hiện bất kì tình huống nguy hiểm nào.
“Không thể nào?” Tô Kim Muội cười nói: “Sư phụ à, anh là thần thám mà, sao lại không biết được? Đang chọc em hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây