“Tại sao có thể như vậy? Hai người yêu nhau một thời gian dài như vậy kia mà!” Trong phòng làm việc nào đó bên Cục thành phố, Liêu Cảnh Hiền nhíu mày hỏi Triệu Ngọc: “Thậm chí đến cả nhà cô ấy ở đâu cậu cũng không biết sao? Yêu nhau như vậy không phải quá thất bại à?”“Cô ấy không nói, tôi có thể làm gì được đây?” Triệu Ngọc sốt ruột nóng giận mà quát lên: “Tôi chỉ biết sinh nhật của cô ấy sớm hơn tôi mấy tháng thôi!”
“Vậy… cha mẹ của cô ấy tên là gì? Cô ấy có phải con gái một không?” Liêu Cảnh Hiền phủi tay: “Những điều này cũng không biết sao?”
Triệu Ngọc bất lực lắc đầu, sau đó bực tức nói: “Vậy còn các ông thì sao? Miêu Anh cũng đã làm tới chức đội trưởng rồi các ông mới phát hiện trong phòng hồ sơ không có tư liệu về cô ấy hay sao? Cô ấy là cái gì? Quỷ sao? Các ông làm việc kiểu gì vậy? Chuyện này con mẹ nó là truyện cười à?”
“Tôi cũng muốn biết đây!” Liêu Cảnh Hiền nói: “Khi đó tôi vẫn còn làm cấp dưới đấy, sao tôi biết được chuyện của Cục thành phố chứ? Điều duy nhất tôi biết chính là tất cả mọi người đều nói thế lực sau lưng Miêu Anh mạnh như thế nào, không có việc gì tuyệt đối đừng đụng tới cô ấy mà thôi, nhưng rốt cuộc bối cảnh sau lưng cô ấy ra sao thì không ai biết được cả”
“Không thể nào!” Triệu Ngọc hỏi: “Sao cô ấy được điều từ phân cục Nhữ Dương tới phân cục Dung Dương vậy? Các ông làm lãnh đạo mà không biết sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây