“Bọn em đã thăm dò rõ ràng rồi” Tiểu Trương nói trong điện thoại: “Trần Bỉnh Quang có rất nhiều tình nhân. Ba tháng trước ông ta mới nhìn trúng một cô gái, quấn quít ở trong nhà cô ta mãi. Kết quả, khi ông ta đang tắm thì bất hạnh gặp khí ga, sau đó liền hôn mê cho tới tận bây giờ!”“Bọn em đã đi hỏi thăm mấy cảnh sát nhân dân từng đến hiện trường xem xét, họ nói sự cố trúng độc lần này hẳn chỉ là một trường hợp ngoài ý muốn. Hơn nữa… cô gái kia đã góp cả tính mạng mình theo rồi! Vì không thể cấp cứu kịp thời nên cô ta đã chết ở bệnh viện ngay ngày hôm đó!”
“Cũng vì chuyện này quá mất mặt nên gia đình mới phải tuyên bố với bên ngoài là đột ngột phát bệnh!”
“Ồ…” Triệu Ngọc chíu chặt lông mày, nghiêm túc suy nghĩ. Mặc dù thoạt nhìn thì chỉ như một sự cố ngoài ý muốn, nhưng cũng không thể loại trừ những khả năng khác. Nếu quả thật có người muốn hãm hại Trần Bỉnh Quang, vậy thì cũng không khó để làm được.
“Anh rể, nếu anh cảm thấy còn cần phải điều tra thêm gì nữa thì em lại phái một người qua!” Tiểu Trương nói: “Có điều, về việc điều tra những mối quan hệ của nhà họ Trần thì bọn em không có tiến triển gì mấy. Em đã tra xét những lời khai của Trần Bỉnh Tiên, trong đó miêu tả rất ít về gia đình”
“Nếu chúng ta muốn lấy được tin tức xác thực thì cần đến trại tạm giam một chuyến, thẩm vấn hắn ta lần nữa mới được!” Nói đến đây, Tiểu Trương có vẻ hơi khó xử: “Anh rể à, chắc anh cũng biết chỗ khó của em! Những lãnh đạo kia đều cho là chúng ta đã kết án, đang chuẩn bị làm tiệc mừng đấy! Nếu lúc này em gióng trống khua chiêng mà thẩm vấn phạm nhân lần nữa thì hơi… cái đó đó, anh… hiểu chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây