“Đến đây, các anh em, uống rượu, uống rượu…” Ngay khi Lý Bối Ni vừa nói xong, Mao Vĩ bỗng nhiên nâng ly lên, nói với mọi người: “Vụ án này chúng ta phá hay như vậy, dù nói sao cũng phải cạn một ly chứ! Đây là tiệc mừng công cơ mà! Cục trưởng Loan sẽ thanh toán cho chúng ta!”“Đúng vậy, đúng vậy…” Các cảnh sát điều tra khác lên tiếng phụ họa, bấy giờ mọi người mới nâng ly lên chúc mừng nhau. Nhưng mà vì trong lòng họ vẫn còn đang suy nghĩ chuyện giữa Phùng Lâm và Phùng Khoát nên không khí trong phòng vẫn khá gượng gạo.
“Haizz!” Mao Vĩ đặt ly rượu xuống, sau đó mới nói với Lý Bối Ni bằng giọng khá nặng nề: “Bối Ni à! Em nên biết, muốn điều tra vụ án giết người trong nhà trọ mười năm trước, việc này không đơn giản như chúng ta tưởng tượng đâu!”
“Đầu tiên, quyền điều tra vụ án này thuộc về phân cục Mạt Dương, chúng ta không có quyền hạn”
“Tiếp theo, đừng quên là vụ án này đã được phán xử, chứ không phải vụ án chưa được giải quyết! Cho nên không có quy định mười năm gì cả!” Mao Vĩ rót đầy bia, nói tiếp: “Vì thế, suy đi thì cũng phải xét lại! Mọi người ngẫm lại đi, nếu Cục Cảnh sát khác muốn tới chỗ chúng ta điều tra một vụ án đã kết án định tội xong xuôi hết rồi, chúng ta sẽ có phản ứng gì?”
“Thân là chó mà lại đi bắt chuột, chõ mũi vào việc người khác?” Tiểu Bạch nhíu mày trả lời một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây