“Cái gì!?”Các cảnh sát khác nghe Triệu Ngọc nói vậy thì đều ngạc nhiên đến nỗi giật nảy người, cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi.
“Đàn anh, em thấy loạn rồi đấy. Anh đang nói gì vậy?” Lý Bối Ni hỏi: “Khăn lụa và con tin, với cả… nhà Lan Thư Bình… có liên quan với nhau sao?”
“Không phải!” Triệu Ngọc cũng cảm thấy đầu mình rối hết cả lên. Hắn day day thái dương của mình, nói: “Tôi… tôi nhớ mà, tôi từng nhìn thấy chiếc khăn này ở nhà Lan Thư Bình! Quỷ thật! Hôm nay tôi mới đi mà, thế mà sao… sao lại không tài nào nghĩ ra nhỉ?”
“Tiểu Triệu, chẳng lẽ ý cậu là…” Trương Cảnh Phong nhìn màn hình chiếu, nói: “Người bắt cóc đứa trẻ chính là vợ Lan Thư Bình? Đây chỉ là vở kịch do cả nhà họ diễn ư?”
Suy đoán của Trương Cảnh Phong làm tất cả mọi người trợn mắt nhìn…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây