A!!!Triệu Ngọc khiếp sợ tới mức bắp chân cứng đờ, trong lòng thầm nói đúng là sợ gì gặp đó. Sao tự nhiên lại xuất hiện một cái bóng ma thế này? Lại còn bay bay nữa chứ? Không lẽ… thực sự có ma?
Lưu Kiều à!
Triệu Ngọc vội vàng chắp hai tay trước ngực, trong miệng thì thầm, tôi đến để giải oan cho cô mà, cô không thể, không thể….
Hắn vừa lẩm bẩm tới đây thì bỗng nhìn thấy cái bóng lung lay dưới lầu kia đi tới góc tường rồi bỗng tụt xuống. Đến khi hắn nhìn kỹ lại lần nữa mới biết, thì ra cái bóng đó chính là một người còn sống sờ sờ! Chân hắn ta bị vấp nên ngã sấp xuống đất!
Ôi đệt!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây