Lúc Triệu Ngọc đeo còng tay lên cho gã, cả người Lý Nhị Cẩu như bị tê liệt. Gã vốn tưởng rằng kế hoạch của mình không có chút sơ hở nào, có thể lừa được ít tiền từ chỗ ông cụ Triệu, bù lại phần lỗ cho con bò bệnh nhà mình. Nào ngờ cuối cùng lại thành gậy ông đập lưng ông, thậm chí còn rơi vào tình trạng phải đến Cục Cảnh sát!“Ôi trời, Nhị ỉu xìu à, cậu… cậu không thể làm như vậy được?” Lý Nhị Cẩu chỉ còn thiếu chút nữa là quỳ xuống năn nỉ Triệu Ngọc: “Chúng ta dù sao cũng là hàng xóm láng giềng, cách nhau có một cái mái hiên. Cậu hãy nể mặt tình làng nghĩa xóm của chúng ta, đừng bắt tôi đi mà. Nhị ỉu xìu à… Cậu nghe tôi nói đi, Nhị ỉu xìu…”
“Bốp!”
Trước mặt bao nhiêu người, Triệu Ngọc thẳng tay tát Lý Nhị Cẩu một cái thật mạnh làm gã chảy cả máu mũi, ở chỗ bị tát còn loáng thoáng bốc lên khói trắng!
Tất cả mọi người vây xem xung quanh đều giật mình, chẳng ai ngờ nổi Triệu Ngọc lại ra tay tàn nhẫn như thế! Phải biết rằng những người ở đây đều nhìn Triệu Ngọc lớn lên, ít nhiều gì cũng hiểu được tính cách rụt rè của hắn! Thế mà bây giờ Triệu Ngọc trước mặt lại ra tay tàn nhẫn, ánh mắt hung tợn như thế! Còn đâu dáng vẻ của Nhị ỉu xìu ngày xưa?
Quả thực, Triệu Ngọc không nhịn được mà ra tay chính là bởi mấy chữ “Nhị ỉu xìu” này. Cho dù là kiếp trước hay kiếp này thì đối với hắn, ba chữ ấy đều là sự sỉ nhục trần trụi, bảo hắn làm sao mà chịu nổi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây