“Ê, Nhị ỉu xìu, cậu có ý gì? Kiểm tra hiện trường gì nữa hả?” Lý Nhị Cẩu chẳng thèm khách sáo, buông lời chế nhạo: “Cậu nói dễ nghe nhỉ? Lại còn không có gì to tát nữa chớ! Cậu biết con bò kia của tôi trị giá bao nhiêu tiền không? Quay lại nhìn điền kiện bản thân mình một chút đi, xem mấy người có bồi thường nổi không hả?”Miêu Anh đứng đằng sau nhìn sang, thấy rõ quai hàm của Triệu Ngọc hơi động đậy. Chắc chắn hắn đang cắn chặt răng, muốn ra tay lắm rồi.
Có điều, khả năng tự kiềm chế của Triệu Ngọc lại làm Miêu Anh phải rung động lần nữa. Bị nói đến vậy mà hắn vẫn tươi cười đáp lại: “Chú Nhị Cẩu, tôi thực sự không biết bò nhà chú trị giá bao nhiêu. Nhưng mà hôm nay tôi cũng có mang theo ít tiền, không biết có đủ hay không đây?”
Nói xong, hắn mở cửa xe, lấy cái túi đựng một triệu tiền mặt ra.
Vì muốn đạt hiệu quả khoe khoang cao hơn, lúc hắn lôi túi ra khỏi xe còn cố tình tuột tay lật úp túi lại, khiến cho vô số những cọc tiền màu đỏ tươi rơi đầy ra đất!
Ây da…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây