“Ha ha ha, uống đi, uống đi…” Trên máy bay, Triệu Ngọc nói rõ với Đinh Lam và Lee Bon Seong: “Đây là Whisky năm 97, là sản phẩm quý báu của quán rượu Red Sea tại Yorkshire đấy! Người bình thường không uống được đâu!”“Anh rể… Chuyện này… chuyện này sao mà khoa trương thế?” Đinh Lam nhìn biển xanh trời xanh ngoài cửa sổ mạn tàu, trên mặt tràn ngập nghi vấn: “Anh đã làm như thế nào? Em nhớ rõ tàu thoát hiểm của bọn em vừa mới bắn ra thì trên đảo đã bị ném tên lửa đạn đạo rồi! Anh vừa không bị nổ chết, còn… còn chạy tới sân bay, một thân một mình đánh nhau, à không, không đánh mà thắng, bắt được Grimm và nhiều người như thế, đúng là quá nghịch thiên đúng không? Chẳng lẽ… Anh là siêu nhân à?”
“Siêu nhân Triệu Ngọc… Ừm…” Triệu Ngọc thì thào nói: “Biệt danh này không thích hợp lắm thì phải? Anh cảm thấy năng lực của anh còn lợi hại hơn siêu nhân cơ, em nói xem có đúng không?”
“Đừng đùa nữa, mau nói cho em biết đi, rốt cuộc anh đã làm như thế nào hả?” Đinh Lam thúc giục.
Lee Bon Seong cũng khoan thai uống một ngụm Whisky, ánh mắt chỉ để ý đến điếu xì gà.
“Lão Lee” Triệu Ngọc nói: “Ông xem, bây giờ thân phận của ông có hơi bất tiện, mà chúng tôi lại đang nói về chuyện cơ mật, ông có thể lảng tránh một chút không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây