Mười giờ trưa, tại Cục Cảnh sát Vân Châu, trong phòng thẩm vấn“Đồ đạc của cô tôi à?” Khi nhân viên thẩm vấn hỏi vấn đề này, Trương Thế Hùng đầu tiên là ngẩn ra, sau đó cúi đầu trầm tư, cuối cùng mới nói: “Đồ đạc của cô tôi chắc là ở chỗ cha mẹ tôi thì phải? Lúc chuyển nhà thì… có thể đã xử lý một vài thứ rồi…”
“Vậy… cô của anh đã để lại những gì?” Nhân viên thẩm vấn lại hỏi.
“À, toàn là đồ cũ như lược, sườn xám và một vài bức ảnh thôi!” Trương Thế Hùng trả lời: “Cô của tôi từng làm việc cho một công ty nước ngoài, thu nhập của cô ấy rất cao, cô ấy còn quen biết một vài nhân vật nổi tiếng của Vân Châu nữa, từng chụp ảnh chung với rất nhiều nhân vật lớn đấy! Anh cảnh sát à, tôi không hiểu rốt cuộc các anh muốn biết cái gì?” Trương Thế Hùng sợ hãi hỏi: “Tại sao các anh lại cảm thấy hứng thú với cô của tôi thế? Còn nữa, các anh muốn giam tôi đến lúc nào đây, khi nào tôi có thể rời khỏi đây? Tôi còn phải… đi làm đấy!”
“Trương Thế Hùng, chẳng lẽ anh còn chưa rõ tình hình của mình sao?” Nhân viên thẩm vấn đặt bức ảnh của Trương Khải Nhạc xuống trước mặt Trương Thế Hùng, nặng nề mà nói: “Tôi hỏi lại anh một lần nữa, rốt cuộc anh có quen biết người phụ nữ này hay không?”
“Chuyện này…” Trương Thế Hùng sửng sốt một cái, sau khi nghiêm túc nhìn thoáng qua bức ảnh thì sợ hãi trả lời: “Tôi chỉ thấy người phụ nữ này trông quen quen thôi, nhưng tôi thật sự không biết cô ta mà?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây