“Vâng, một tên chuyên ru rú ở nhà tiêu chuẩn, đầu gỗ, phiền phức, tôi cũng không biết lúc trước tôi nhìn trúng anh ta điểm nào nữa?” Trong phòng thẩm vấn, bạn gái cũ của Trương Thế Hùng tiếp tục kể lại cái nhìn của cô ta về Trương Thế Hùng: “Vốn tưởng rằng cha mẹ anh ta đều là người công tác trong ngành giáo dục, dòng dõi thư hương, cho dù chỉ có một chút khí chất văn nhân cũng được mà? Nhưng anh ta chỉ mê chơi trò chơi, chơi một cái là quên tất cả mọi thứ, người như vậy thì sao tôi có thể tiếp tục kết giao với anh ta được chứ?”“Trương Thế Hùng… Ừm…” Cảnh sát phụ trách cẩn thận hỏi một câu: “Bình thường anh ta có nói với chị về vụ án bồn tắm đỏ không?”
“Hả? Bồn tắm đỏ? Thất quốc dát mễ loạn (Cái linh tinh gì thế)” Cô gái lẩm bẩm bằng tiếng Quảng Đông rồi nói: “Không lẽ… không lẽ các anh bắt anh ta là bởi vì hoài nghi anh ta là hung thủ giết người à? Mạc hầu nam (không thể nào)! Không thể nào đâu” Cô gái xua tay nói: “Mặc dù Trương Thế Hùng đi làm ở bệnh viện nhưng bảo anh ta đi giết người thì tuyệt đối không thể nào đâu! Anh ta nhát gan sợ phiền phức, ngay cả việc xúm lại xem náo nhiệt cũng không dám, chứ đừng nói là ra tay giết người…”
“Chị à” Cảnh sát cũng nói bằng tiếng Quảng Đông: “Tôi hỏi chị đâu phải vấn đề này, chị hãy nhớ kỹ lại xem, Trương Thế Hùng có nói chuyện với chị về vụ án bồn tắm đỏ hay không?”
“Bồn tắm đỏ… Chúng tôi… Ừm…” Cô ta dùng sức xoa xoa huyệt Thái Dương, nhăn nhó suy nghĩ một lát, mới nói với vẻ không quá xác định: “Chúng tôi đã cùng nhau xem tiết mục trên tivi, thật ra có nói đến… Nhưng mà… hình như không có gì đặc biệt mà?”
“Chị hãy nhớ kỹ lại…” Nhân viên nhắc nhở: “Lúc ấy, anh ta đã nói gì với chị?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây