“Không có!” Buổi sáng ngày hôm sau, tiếng nói đầy bất đắc dĩ của Tăng Khả vang lên trong văn phòng của tổ điều tra đặc biệt: “Chị Miêu, em đã tra tất cả các tin tức của Trương Khải Nhạc và Trương Thế Hùng rồi, không tìm được bất cứ mối liên quan nào giữa bọn họ cả! Không phải đồng hương, không phải hàng xóm, không phải bạn học, không phải bạn bè, lại càng không phải đồng nghiệp, cũng không có quan hệ làm ăn, thậm chí ngay cả một hay hai người quen biết chung cũng không có!”“Một người là hoạ sĩ, một người là tài xế xe cứu thương, hai người này cứ như thuộc hai thế giới vậy, không hề tìm thấy điểm giao nhau nào cả!”
“Không phải chứ?” Thôi Lệ Châu nhíu chặt mày: “Chẳng lẽ chỉ có thể dùng hai từ “trùng hợp” để giải thích thôi sao? Trương Thế Hùng chỉ chọn đại Trương Khải Nhạc, còn Trương Khải Nhạc thì chỉ trùng hợp từng vẽ bức tranh bồn tắm đỏ?”
“Không!” Tăng Khả nói: “Có khi nào… là bởi vì Trương Khải Nhạc từng vẽ bức tranh bồn tắm đỏ nên mới bị Trương Thế Hùng giết hay không?”
“Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu xua tay nói: “Trương Thế Hùng chỉ mới 27 tuổi, căn bản không thể tiếp xúc được vụ án bồn tắm đỏ 40 năm trước, tại sao anh ta lại phải vì một bức tranh mà giết người chứ!?”
“Tổ phó Miêu…” Lúc này, đội trưởng Thiệu bước vào báo cáo: “Bạn gái cũ của Trương Thế Hùng đến rồi, cô xem…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây