Đêm khuya, trong phòng làm việc tạm thờiTriệu Ngọc vẫn còn nghe điện thoại, chẳng qua lúc này thành cô em vợ Đinh Lam.
“Anh rể, thật sự không phải nói giỡn đâu, đây là mệnh lệnh đấy!” Đinh Lam trịnh trọng nói: “Cho dù anh không lo lắng cho mình thì anh cũng phải nghĩ cho chị em, và cả các đồng sự của anh nữa chứ?
“Anh có biết là anh ở lại Nam Vân nhiều thêm một ngày là phòng Đặc Cần sẽ hao phí thêm bao nhiêu tài nguyên không? Anh đi ra ngoài một vòng là đặc công bọn em phải chạy gãy cả chân, phải làm bao nhiêu công tác chuẩn bị, anh có nghĩ tới không?”
“Em Lam à, em đừng nói nữa mà” Triệu Ngọc nói: “Có thời gian cãi cọ với em thế này thì có khi anh đã phá được vụ án rồi! Em yên tâm, sắp tới, anh sẽ không để thành viên trong nhóm của anh chạy việc bên ngoài đâu, anh cũng tận lực không ra cửa, thế là được đúng không? Cho dù anh có ra ngoài thì anh cũng sẽ bảo vệ được cho mình, không cần phải vận dụng tài nguyên, OK?”
“OK cái đầu anh ấy!” Đinh Lam nóng nảy: “Em mặc kệ, đây là mệnh lệnh, sáng sớm ngày mai sẽ có chuyến bay đặc biệt đón các anh rời khỏi Nam Vân!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây