“Cái gì? Mắc bệnh tâm thần?” Miêu Anh trừng to mắt hỏi: “Ông nói thế nghĩa là sao?”“Cô cảnh sát à, con trai tôi bị bệnh tâm thần, nó có giấy chứng nhận đấy” Tôn Quốc Đống cực kỳ bình tĩnh nói: “Bằng không, nó đã lớn như vậy rồi, tại sao vẫn chưa lấy được vợ chứ?”
“Ông…” Miêu Anh nhíu chặt mày, đột nhiên ý thức được tình huống khác thường.
Ngô Tú Mẫn cũng cảm thấy không ổn, nếu Trương Dũng Sinh thật sự là một người bị bệnh tâm thần thì hướng đi của cả vụ án sẽ xảy ra thay đổi rất lớn!
“Con trai ông mắc bệnh tâm thần?” Miêu Anh nói: “Thế thì sao? Đó vẫn không phải lý do để hắn ta phi pháp nhốt một cô gái suốt mười lăm năm!”
“Chính bởi vì hắn ta mắc bệnh, nên người làm cha như ông mới càng không tránh được phải chịu phạt!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây