Hai giờ sau, trong phòng thẩm vấn Cục Cảnh sát Côn DươngBởi vì Triệu Ngọc không kịp tới nơi nên người phụ trách thẩm vấn công tác chính là Miêu Anh và Ngô Tú Mẫn.
“Tôi thật sự không biết các cô đang nói cái gì cả…” Tôn Quốc Đống ngồi ở ghế thẩm vấn, vẻ mặt vô tội nói: “Tôi ra tù đã mười lăm năm, tôi đã cải tạo mình thật tốt, không hề tái phạm sai lầm lần nào cả…”
“Tôi không thiếu tiền, áo cơm không lo, tại sao tôi phải làm chuyện có lỗi với quốc gia chứ?”
“Ông hãy nhìn các bức ảnh này thật kỹ” Miêu Anh lạnh lùng hỏi: “Ông thật sự không biết những người trên bức ảnh này sao?”
“Những người này…” Tôn Quốc Đống nhìn bức ảnh trên bàn một lượt, thản nhiên nói: “Những người này từng hại tôi, sao tôi có thể không nhớ rõ bọn chúng được chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây