Chín giờ tối, trong phòng ăn riêng của nhà hàng nào đó gần Cục Cảnh sát Côn Dương“Tóm lại trong lòng cảm thấy không được thoải mái lắm…” Thôi Lệ Châu cầm chai bia, nói: “Lại là một vụ án điển hình cho việc ép một người thành thật trở nên nóng nảy!”
“Nhưng nói hoàn toàn đồng tình thì cũng không đúng, tôi luôn cảm thấy tình tiết vụ án này lẽ ra đã có thể tránh được…”
“Phía sau mỗi vụ án đều sẽ có những giá trị đáng để chúng ta suy ngẫm” Miêu Anh gắp đồ ăn, nói: “Vụ án này cho tới giờ chưa thể qua loa cho ra kết luận đâu!”
“Có lẽ phía sau còn ẩn giấu điều gì đó chúng ta không biết…”
“Ha!” Thôi Lệ Châu cười khổ, chỉ vào Triệu Ngọc nói: “Hai người đúng là một cặp, lời nói và cả giọng điệu đều giống nhau như đúc!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây