“Tại sao… Tại sao…” Hàn Trại thẫn thờ lẩm bẩm, ánh mắt để lộ vẻ hối hận“Tại sao?” Triệu Ngọc thất vọng nói: “Người thích anh nhất đang ở bên cạnh anh nhưng anh lại mù! Bài Quảng Đông kia hát thế nào nhỉ? Không ngờ thứ tôi đánh mất lại là mọi thứ của tôi…”
“Hàn Trại” Triệu Ngọc nói: “Cuộc sống đang tốt đẹp đều bị một tay anh hủy hoại hết!”
“Không, không không không…” Trong mắt Hàn Trại lộ ra nước mắt: “Có cơ hội, tôi vẫn còn có cơ hội, tôi không phải hung thủ, các người không thể định tội cho tôi! Tôi muốn ra ngoài, tôi còn phải bầu bạn với Cát Ngõa Mật Nhi, chúng tôi muốn sinh con, chúng tôi muốn cùng nhau cưỡi ngựa…”
“Không, anh không có cơ hội nữa!” Triệu Ngọc lắc đầu thở dài nói: “Tôi dám nói mọi chuyện với anh là bởi vì anh đã thua rồi! Trận đấu giữa chúng ta vốn chẳng tính là trận đấu gì cả, anh vốn không phải đối thủ của tôi!”
Triệu Ngọc vừa nói vừa mở điện thoại của mình ra, đưa một tấm ảnh khác tới trước mắt Hàn Trại nói: “Anh hãy nhìn cho kỹ, có ấn tượng với chiếc xe này và người này không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây