“Có cái gì mà không thể chứ?” Triệu Ngọc thở dài nói: “Hàn Trại à, lẽ ra làm một nhân viên điều tra, tôi không nên nói lời này!Nhưng có nhân tất có quả, có quả tất có nhân, cho dù tội án trông có vẻ hoàn mỹ không dấu vết thì đều sẽ có bất ngờ làm người không tưởng tượng được…”
Triệu Ngọc vừa nói vừa lấy một xấp hình từ trong phong bì ra, ném tới trước mặt Hàn Trại.
“Từ sau hôn lễ, đã rất lâu rồi Cát Hoa chưa gặp em trai mình, mặc dù cô ta không thể hạ mình nhưng cũng không có nghĩa là không lo lắng…” Triệu Ngọc chỉ vào hình nói: “Cho nên, cô ấy thấy anh nói đi công tác thì đương nhiên là sẽ nghĩ anh đi gặp Cát Băng!
Cho nên cô ấy lại gọi điện cho thám tử tư, thuê theo dõi anh…”
“Không thể nào… Không thể nào…” Hàn Trại khùng điên lẩm bẩm nhưng sau khi thấy những tấm hình kia thì lại trông càng tuyệt vọng hơn…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây