“Ông nội” Sau khi Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu rời đi, thanh niên kia thần bí hỏi ông lão: “Xem ra truyền thuyết đều là thật, 1918 quả nhiên đều chẳng lành nhỉ?”“Nghe nói, người đeo 1918 đều bị nguyền rủa, cuối cùng không chiếm được kết quả tốt đúng không? Vì sao vừa rồi ông không nói với hai người bọn họ?”
“Đừng có nói linh tinh, cái đứa oan gia này!” Ông lão trách cứ: “Cháu nhớ nhà chúng ta làm nghề gì không? Dù cháu rảnh rỗi không có việc gì làm cũng đừng xem mấy tạp chí lá cải đó, một người bán đồng hồ mà tại sao lại có thể truyền bá mấy thứ mê tín như thế?”
“Hơn nữa, đồng hồ cũng là máy móc, là người tạo ra, nếu như quả thật có nguyền rủa hay thần quái gì đó thì cũng là do kim cương, bảo thạch kia mới đúng, đồng hồ thì liên quan gì?”
“Không phải đâu” Thanh niên ngượng ngập nói: “Ông hiểu lầm ý của cháu rồi, cháu muốn nói là chúng ta nên nói những tin đồn liên quan tới 1918 này cho những cảnh sát kia biết!”
“Lỡ như, có thể giúp đỡ được cho việc phá án của bọn họ thì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây