Tại bờ biển Semporna, nước biển vỗ nhẹ lên bãi cát, chiều tà nắng ấm, chiếu lên khuôn mặt của Triệu Ngọc và Miêu Anh, tạo ra một sắc thái vô cùng ấm áp“Haizz…” Triệu Ngọc thở phào nhẹ nhõm, hai ngón trỏ đan vào nhau, gối đầu lên bàn tay: “Cuối cùng cũng có thể vượt qua khoảng thời gian này, thế nào rồi tiểu thư Miêu của anh, nhiệm vụ đặc công lần đầu tiên của em, dưới sự dẫn dắt sáng suốt của anh, coi như hoàn thành cũng không tệ nhỉ?”
“Ha ha…” Tiểu thư Miêu cười ha ha, nghiêng đầu dựa vào bả vai của Triệu Ngọc, cười nói: “Đương nhiên rồi! Lần này có thám tử Triệu ở đây, nếu như là người khác thì chỉ sợ đã để Chu Vận Địch ung dung ngoài vòng pháp luật rồi”
“Có điều, tại sao anh lại biết được kho báu của Tịch Vĩ vẫn còn ở trên tàu du lịch Uranus này thế? Hơn nữa, lại còn là giấu ở dưới nước?”
“Có lẽ…” Triệu Ngọc lộ vẻ tự mãn: “Đây đều là bản năng thám tử được rèn luyện từ những kinh nghiệm trước đây chăng? Những ngày qua, anh vẫn luôn nghi ngờ, cho dù lợi dụng tàu du lịch để tiến hành buôn lậu thì cũng không có khả năng trắng trợn đến như vậy chứ?”
“Lái ô tô, trực tiếp vượt qua hải quan, di chuyển lên tàu du lịch sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây