“Tôi… làm sao mà biết được?” Phan Tố Xuyến mờ mịt: “Trong phòng của chủ tịch… có thể có gì chứ?”“Cô xác định…” Miêu Anh nghiêm túc hỏi: “Các cô còn chưa thực hiện kế hoạch loan tin tức giả kia đúng không? Có khi nào tên hung phạm kia đã nghe được phong phanh gì đó, cho rằng Chu Vận Địch nắm giữ chứng cứ gì, cho nên mới mạo hiểm giết người?”
“Không có, thật sự không có mà!” Phan Tố Xuyến nói: “Trước lúc xuất phát, chủ tịch còn đang do dự chuyện này mà! Chị ấy lo lắng ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, hung thủ chẳng những hẳn không mắc mưu, ngược lại sẽ càng cảnh giác!”
“Chúng tôi… Ừm…” Phan Tố Xuyến không hề giấu giếm chút nào mà thẳng thắn nói: “Kế hoạch ban đầu của chúng tôi là lén đặt camera và máy nghe trộm vào phòng của mấy người đó, giám sát phản ứng chân thật của bọn họ sau khi biết được tin tức rồi phán đoán ai mới là hung thủ chân chính!”
“Nhưng mà mấy cái… Mấy cái camera và máy nghe trộm vốn đã được chuẩn bị sẵn còn đang nằm trong túi của tôi mà! Nếu không tin thì hai người có thể kiểm tra xem!”
“Túi của cô?” Miêu Anh vội hỏi: “Túi đặt ở đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây