“Tôi không hề cho rằng Lý Cần cũng hôn mê” Trong phòng, nữ Tổng Giám đốc của công ty Lôi Âu là Hàn Ngạo Băng nhớ lại, nói: “Lúc ấy, Lý Cần đi từ trong khoang thuyền phía dưới du thuyền tới, đi lại loạng choạng không vững, nhưng mà… cũng có thể là giả vờ mà?”Nhìn nữ Tổng Giám đốc tuổi gần năm mươi nhưng vẫn giữ vẻ mỹ miều này, Triệu Ngọc nhanh chóng suy nghĩ, phải làm thế nào mới lấy được tin tức càng hữu dụng từ miệng bà ta.
Bởi vì người phụ nữ này là người duy nhất trong sáu người bị tình nghi không bị thuốc ngủ chuốc mê.
Vào ban đêm, bà ta rất có khả năng đã nghe thấy cái gì đó, đương nhiên, bà ta cũng có khả năng gây án.
“Chỉ tiếc, bởi vì chúng tôi lạc đường…” Hàn Ngạo Băng tiếp tục nhớ lại: “Đợi đến lúc chúng tôi được cứu, tuy cảnh sát kiểm tra máu của chúng tôi nhưng cũng không thể kiểm tra ra rốt cuộc ai không hôn mê…”
“Thật ra, tôi cảm thấy Lý Cần là người thông minh, nếu như cậu ta gây án xong tự mình uống thuốc ngủ thì chắc cảnh sát cũng không có cách nào tiến hành phán định nhỉ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây