Bốn năm trước, tại một vùng biển phía NamSáng sớm, trên du thuyền.
Một người phụ nữ đang trang điểm ở trong phòng ngủ của mình trên khoang thuyền, cô ta mặc áo ngủ tơ vàng viền hoa, vừa chải chuốt mái tóc dài màu nâu đỏ của mình vừa ngâm nga bài hát “Một khúc hồng trần” đang lưu hành lúc đó:
“Ai mang hồ điệp khắc lên tấm bia đá phong rêu, ai ngàn năm đợi chờ một hồi ngậm ngùi, hồng trần lắm những mộng mơ, hà tất gặng hỏi chuyện thị phi…”
Tuy ngồi trước gương trang điểm nhẹ nhàng ngâm nga, nhưng trên khuôn mặt người phụ nữ này lại là vẻ mặt co mày cáu, có vẻ chua xót nào đó ứ đọng lại, khó nói nên lời.
Nhìn mình trong gương không còn thanh xuân rực rỡ, nhưng vẫn dịu dàng đoan trang, tiếc là không còn vẻ đẹp như hoa của ngày xưa…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây