“Đúng thế, tôi nói rồi” Trong văn phòng của Cục Cảnh sát Thừa Châu, Triệu Ngọc trịnh trọng lạ thường nói với đội trưởng Mưu Vĩnh Ân: “Tôi đã đồng ý với những cô gái bị hại kia rằng sẽ không nói ra việc các cô ấy có liên quan tới Tân Lãng và tập đoàn cho vay bất hợp pháp thì nhất định phải nói lời giữ lời!”“Mặc dù năm đó, các cô gái ấy gieo gió gặt bão, nhưng dù sao cũng là người bị hại, đừng sát muối lên vết thương của những cô gái ấy nữa!”
“Cuộc sống của một người có khả năng bởi vì chuyện này mà bị phá hủy hoàn toàn đấy!”
“Hơn nữa, các cô ấy đã cung cấp manh mối điều tra cho chúng ta rồi, cho nên anh không cần sắp xếp các cô ấy đến đây để xác nhận đâu!”
“Được, được…” Mưu Vĩnh Ân gật đầu đồng ý: “Nếu đã như vậy thì tôi lập tức đi xử lý chuyện này, nghiêm cấm phát tán ảnh chụp của các nạn nhân!”
Nói xong, Mưu Vĩnh Ân lập tức lấy điện thoại di động ra xử lý việc này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây