“Năm tốt nghiệp trung học” Tân Lãng nói: “Tôi và cô ấy đều không đỗ đại học, thời đó của chúng tôi không giống như bây giờ, không thi đậu thì phải lập tức cân nhắc đi làm việc khác!”“Tôi đã chán ghét học tập, cũng biết mình không hợp với con đường đó, cho nên đi làm ở địa phương” Tân Lãng nhắm mắt lại, chìm vào những câu chuyện cũ: “Còn cô ấy thì kiên trì muốn lên đại học, lựa chọn thi lại!”
“Đó là lần đầu tiên giữa chúng tôi sinh ra điểm khác biệt, cũng là… lần cuối cùng!”
Nghe đến đó, Triệu Ngọc rất muốn hỏi xem “cô ấy” rốt cuộc là ai?
Nhưng mà hiện giờ Tân Lãng đang chìm trong hồi ức của ngày xưa, Triệu Ngọc và Miêu Anh đều không tùy tiện ngắt lời hắn ta.
Không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu Triệu Ngọc lắng nghe tội phạm giết người cung khai, hắn vốn dĩ cho là mình đã không còn chút rung động nào, sẽ bình chân như vại, nhưng thật sự đến thời khắc này, hắn vẫn vô cùng hưng phấn, chăm chú lắng nghe, hai mắt trợn thật lớn, chỉ sợ bỏ qua bất kỳ một chữ nào!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây