Buổi chiều ngày kế tiếp, trong quán pizza nào đó của thành phố Thừa Châu“Không sai” Một người đàn ông mặc tạp dề trắng, chỉ vào ảnh chụp trong tay Triệu Ngọc và nói: “Không biết cô ta tên là Tang Tiểu Tiểu hay là Dương Tiểu Tiểu nữa, dù sao thì chúng tôi đều gọi là Tiểu Tiểu…”
“Cô ta là người phương Nam, làm trong hộp đêm Tây Hải chưa tới một năm thì phải? Cuối cùng tôi chưa từng gặp lại cô ta lần nào…” Người đàn ông chỉ vào ảnh chụp, nói: “Tấm ảnh này của các anh hơi bất thường, cằm của cô ta nhọn hơn một chút, trông tương đối điềm đạm nho nhã, khi cười lên còn có hai cái má lúm đồng tiền nữa…”
Nghe thấy lời này, Triệu Ngọc và Mưu Vĩnh Ân liếc nhau một cái, không hề nghi ngờ gì nữa, cảnh sát không tìm nhầm người, người đàn ông này quả nhiên quen biết cô gái thuê phòng.
Xem ra cô gái đã mất tích mười tám năm trước rất có thể chính là người bị hại thứ năm trong vụ án nhật ký giết người.
“Vậy anh có nhớ kỹ trên mặt của cô ta có nốt ruồi nào hay không?” Vì để chắc chắn hơn, Triệu Ngọc lại hỏi một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây