Tám giờ rưỡi tối, trong quán nào đó của thành phố Thừa Châu, tỉnh Hà Dương“Sếp à, cái này có vẻ đâu phải thói quen của anh?” Thôi Lệ Châu bưng một bát mì thịt dê kho nóng hôi hổi, nói với Triệu Ngọc còn đang nghiêm túc suy tư: “Dựa theo thói quen thường ngày, bây giờ anh phải đang ở trong văn phòng của Cục Cảnh sát để viết bảng trắng của anh rồi! Tại sao đột nhiên lại có tâm tư mời tôi ăn mì chứ?”
Giờ phút này, ở trong quán mì, chỉ có hai người Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu, Miêu Anh cùng tất cả các thành viên trong khác tổ đều đi xử lý nhiệm vụ của mình, về Cục Cảnh sát Hà Dương triển khai điều tra vụ án nhật ký giết người.
“Không có gì” Triệu Ngọc nói: “Đã lâu không gặp cô rồi, tôi chỉ muốn thân thiết với cô một chút thôi mà…”
“Hừ…” Thôi Lệ Châu chỉ vào cánh tay trắng ngần của mình, nói: “Nhìn này, da gà nổi lên đến mức có thể dùng thước đo được rồi! Sếp à, anh tuyệt đối đừng nói mấy lời như thế, vừa nghe anh nói chuyện kiểu này là tôi cảm thấy mục đích của anh không chính đáng chút nào!”
“Cô tới địa ngục đi!” Triệu Ngọc ăn một miếng thịt dê, nói: “Vừa rồi, bệnh ù tai của tôi lại tái phát, chị Miêu của cô thấy tôi cực khổ quá, cho nên bảo tôi giao vụ án này cho cô ấy chủ trì, để tôi nghỉ ngơi thật tốt, không cho tôi tham dự vào…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây