“Triệu Ngọc, đừng đùa nữa…” Trong xe riêng của mình, Miêu Khôn van nài, hỏi Triệu Ngọc: “Con có thể dùng tay không tiêu diệt bảy tên đàn em của Yusuf, thế mà lại không ngăn Yusuf lại là sao hả?”“Con hạ được bảy tên đàn em của ông ta chỉ do may mắn mà thôi” Triệu Ngọc trào phúng: “Yusuf đưa theo cả một đại đội, còn có súng lục nữa đấy!”
“Được rồi, ta mà còn không biết năng lực của con sao? Bây giờ đã không còn người ngoài rồi nên con đừng có lề mà lề mề nữa!” Miêu Khôn lại hỏi: “Những thứ mà con vừa mới nói chắc không phải là phiên bản thật đâu nhỉ?”
“Thằng nhóc con cáo già như vậy mà lại không biết Yusuf sẽ đi đâu à?”
“Được rồi, con sẽ nói phiên bản thật cho cha biết” Triệu Ngọc khoanh tay lại: “Yusuf nhờ con gửi cho cha một câu, nói là đợi đến sau khi ông ta tìm được kho báu của Tịch Vĩ thì sẽ ưu tiên nghiệp vụ của cha trước, còn muốn giảm giá cho cha nữa đấy…”
“…” Lời của Triệu Ngọc làm cho nhóm Lê Tịnh, Đinh Lam không nói nên lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây