Bởi vì lúc trước, Lee Jin Ju và Park Hyun Hwa sử dụng tiếng Hàn để trò chuyện, Triệu Ngọc chỉ nghe được ba chữ “con ngươi đen”, cho nên hắn mới xen miệng vào hỏi một câu“Ở đây có một sự nhầm lẫn… Lúc truyền từ Nhật Bản tới thì nó đã được gọi như thế rồi…” Park Hyun Hwa giải thích với Triệu Ngọc: “Có thể… Ừm… Có thể là do gieo vần chăng? Dù sao thì nếu gọi là mắt đen, tròng đen, nhãn cầu đen đều rất khó nghe mà!”
“Hả?” Triệu Ngọc nhướng mày lên, càng không hiểu nổi: “Cái gì mà được gọi từ lúc truyền từ Nhật Bản vào? Có phải chúng ta lý giải sai cái gì không? Không phải hai người đang nói tới một vụ án à?”
“Đúng, đúng…” Park Hyun Hwa gật đầu: “Đây chính là một vụ án, còn gây xôn xao dư luận nữa! Ôi cái đầu của tôi thật là…” Anh ta dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên trợn to hai mắt lên và chỉ vào Triệu Ngọc nói: “Tôi quên mất Triệu là một thám tử nổi tiếng! Ha ha ha…”
“Sau khi hung thủ giết người sẽ móc mắt của người chết ra, rồi sau đó thay bằng một loại đá màu đen” Lee Jin Ju nói: “Là một vụ án đồng tử màu đen rất nổi tiếng trong lịch sử. Thần thám Triệu chắc đã nghe nói tới rồi chứ?”
“Trong lịch sử? Là có ý gì?” Triệu Ngọc hồ đồ: “Thật sự thì tôi chưa từng nghe nói tới! Tôi đã từng xem hết các vụ án chưa giải quyết nổi tiếng trên thế giới rồi mà? Vụ án Kuman Thong còn là do tôi… Ừm…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây