Bảy ngày sau trong Sở Cảnh sát thủ đôTriệu Ngọc đang ngồi bắt chéo hai chân trước bàn làm việc gọi điện thoại với người nào đó.
“Tiểu Thôi à, các cô đã tìm được toàn bộ thi thể chưa? Theo trình tự bình thường thì chắc không phải nửa năm thì cũng phải ba, bốn tháng mới có thể xong việc phải không?”
“Sếp nói gì vậy?” Thôi Lệ Châu ở bên kia đầu dây nói: “Anh quên rồi à? Vụ án hồi ký giết người là do Vương Xán phụ trách mà, còn tổ điều tra đặc biệt chúng ta chỉ tới giúp đỡ họ mà thôi! Nếu đã tìm ra hung thủ rồi thì công việc sau đó đương nhiên phải do bọn họ phụ trách chứ” Thôi Lệ Châu nói: “Bây giờ chúng tôi phải quay trở về Tổng cục Hình sự báo cáo đây!”
“Vậy…” Triệu Ngọc vội hỏi: “Họ đã tìm thấy toàn bộ thi thể chưa?”
“Chuyện này có vẻ hơi quá sức” Thôi Lệ Châu trả lời: “Đồ Cường đã nhận tội, nhưng do thời gian đã lâu, có nhiều thay đổi nên ông ta không nhớ rõ rất nhiều địa điểm chôn thi thể!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây