Vào buổi tối đêm hôm đó, sau khi xảy ra sự việc tại căn phòng số 11 và căn cứ dưới đáy biển, tại nhà xác của Cục Cảnh sát Gwangju“Triệu Ngọc” Lee Jin Ju hỏi một cách vô cùng nghiêm túc: “Anh nói cho tôi biết, hôm nay rốt cuộc anh làm thế nào mà biến mất khỏi phòng rửa tay vậy? Chẳng lẽ anh thật sự trèo tường ra ngoài? Tại sao tôi không nhìn thấy anh?”
“Còn nữa, anh cho Lee Bon Seong uống thuốc gì vậy? Một người ngừng thở suốt hai tiếng đồng hồ thì sao có thể còn sống được chứ? Điều này không khoa học chút nào! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi… tôi…”
“Khụ khụ… khụ khụ…” Đột nhiên, trên giường đặt thi thể chợt truyền đến tiếng ho khan, nếu là bình thường thì chắc chắn sẽ bị dọa cho khiếp vía, nhưng Lee Jin Ju và Triệu Ngọc đã có chuẩn bị từ trước, nên họ lập tức đổ dồn ánh mắt về phía chiếc giường đặt thi thể.
Soạt…
Thi thể trên giường ngồi bật dậy, đồng thời hất bỏ tấm vải trắng trên người, để lộ ra khuôn mặt của Lee Bon Seong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây