Cuồng Thám

Chương 1990: Suy luận cuối cùng (7)

Chương Trước Chương Tiếp

“Cậu… Cậu…” Lundy ôm lấy ngực của mình, cơ thể không ngừng run rẩy, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Triệu Ngọc một cách không thể tin nổiMà cùng lúc đó, trong mắt Manhattan nổi lên một tia khác thường, ông ta nghiêng người liếc Lundy một cái. Xem ra ông ta cũng có bất mãn nhất định với cách làm của Lundy.

“Thuyền chìm liếc thấy nhiều buồm lượn. Cây xác xơ thấy vạn cây xanh*” Triệu Ngọc ngâm một câu thơ cổ, sau đó cân nhắc nói với Lundy: “Có phải ông đã quên mất không, lúc chúng tôi gọi ông là ‘thủ phủ thế giới Lundy’ còn phải thêm một chữ ‘cựu’ nữa?”

* Hai câu trong bài thơ “Xem xong viết tặng lại Lạc Thiên trong cuộc gặp ngắn tại Dương Châu” của Lưu Vũ Tích.

“Thời gian trôi qua sáu năm, giờ đã không còn là những năm ông muốn làm gì thì làm kia nữa rồi! Tỉnh lại đi!”

“Cậu…” Nếp nhăn trên mặt Lundy run rẩy, hiển nhiên đã kích động đến đỉnh điểm, ông ta vươn ngón tay ra chỉ Triệu Ngọc, tức giận quát: “Triệu Ngọc đúng là rất cuồng!”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)