“Không không không, không không không…” Nhìn thấy khoang giảm áp bị nước biển tràn đầy chỉ trong chớp mắt, cậu nhân viên bên ngoài cửa vội vàng gõ cửa, đau lòng nói: “Anh là thám tử, anh còn phải bắt tội phạm đấy! Anh không thể chết được, tại sao phải làm như thế chứ… Hu hu…”Gọi mãi gọi mãi, giọng cậu ta thậm chí còn trở nên nghẹn ngào…
Đương nhiên là lời cậu ta nói, Triệu Ngọc dù thế nào cũng không thể nghe thấy. Có điều, Triệu Ngọc lại có thể thông qua cánh cửa kính của khoang, nhìn thấy cậu nhân viên đang khóc.
Ừm… Xem ra…
Triệu Ngọc suy nghĩ trong lòng, nếu như không tỏ ra ngầu thì chỉ sợ khi sống sót ngoi lên mặt biển, hắn sẽ không thể giải thích được.
Thế là hắn lại nhìn bốn phía một vòng, nhanh chóng lấy một cái bình dưỡng khí treo ở trên vách tường, sau đó đeo mặt nạ của bình lên…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây