Nửa tiếng sau, một chiếc máy bay lao nhanh giữa tầng không phía trên biển rộng mênh mông“Tôi thật sự phục anh rồi” Trên máy bay trực thăng, Tiêu Hàng vừa điều khiển máy bay vừa không quên mỉa mai Triệu Ngọc: “Họ Tiêu tôi đây tự cho mình là một kẻ điên trong giới đặc công, cũng từng làm rất nhiều chuyện điên cuồng. Nhưng nếu đem ra so sánh với thần thám Triệu anh thì tôi chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi!”
“Tôi cảm thấy rất buồn bực” Do tiếng động cơ quá lớn cho nên Tiêu Hàng chỉ có thể gân cổ lên nói: “Tại sao chỉ cần dính vào anh là sẽ xảy ra chuyện lớn vậy nhỉ? Ban nãy thì bắt cóc nữ cảnh sát người ta, bây giờ lại là cướp một chiếc máy bay trực thăng, mà còn là của bệnh viện nữa… Haiz! Là anh khắc tôi sao? Hay là đời trước tôi nợ anh cái gì?”
“Con mẹ nó, anh bớt nói nhảm đi” Triệu Ngọc nhìn bản đồ điện tử trên điện thoại di động, nói: “Sắp đến rồi đấy, lát nữa anh cứ hành động theo chỉ thị của tôi. Anh thả tôi xuống thì phải đi ngay!”
“Anh đúng là rất giữ chữ tín!” Tiêu Hàng lại càu nhàu: “Không thể để tôi cải trang thành phi công anh thuê sao? Ít nhất có tôi ở đó thì có thể làm trợ thủ cho anh mà! Cả cái giàn khoan rộng lớn như thế, anh biết phải tìm tới khi nào chứ?”
“Không được!” Triệu Ngọc nói: “Kẻ địch đã chuẩn bị chu đáo đâu ra đấy từ lâu rồi, nếu như thấy anh đi với tôi thì Đinh Lam sẽ gặp nguy hiểm. Tôi không thể mạo hiểm như vậy được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây