Một chiếc máy bay trực thăng dân dụng bay giữa không trung phát ra tiếng vù vù vang vọng“Triệu Ngọc” Trên máy bay, Tiêu Hàng ngồi nhích tới gần Triệu Ngọc, cao giọng oán trách: “Cho dù là vô cùng khẩn cấp thì chúng ta cũng không nên ngồi máy bay trực thăng! Tỷ lệ nguy hiểm quá cao, nếu như có người biết được quỹ đạo hoạt động của chúng ta thì chỉ cần bắn vèo một viên hỏa tiễn lên là chúng ta sẽ nở hoa như bắn súng chào mừng rồi!”
“Anh cứ yên tâm đi!” Triệu Ngọc thờ ơ xua tay ra hiệu: “Anh không phát hiện ra à? Đối phương đang muốn chơi đùa với chúng ta đấy, làm sao mà người nọ chịu bắn một cái làm chúng ta nở hoa chứ?”
“Nhưng mà…” Tiêu Hàng vẫn thấp thỏm không yên: “Cũng phải cẩn thận một chút chứ?”
“Cái gì, là người nước ngoài sao?” Lúc này, cảnh sát Lee Jin Ju ngồi bên kia lặp lại một câu với bộ đàm, sau đó mới nói với Triệu Ngọc: “Cảnh sát Triệu, trước mắt đã chứng minh được toàn bộ người chết trên đảo Cheongpyeong đều là người nước ngoài!”
“Ồ?” Cuối cùng Triệu Ngọc cũng lộ ra vẻ bất ngờ: “Người nước ngoài? Nước nào vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây