“Là tôi bảo… bảo nó đi sơn tường!” Dương Kiến Ân nói một cách quả quyết: “Con gái của tôi… căn bản không biết gì hết!”“À…” Triệu Ngọc khẽ gật đầu, nhưng trong lòng vẫn hiểu rõ rằng vụ án này không thể nào không hề liên quan tới Dương Tử Mỹ.
Có điều, Triệu Ngọc kinh nghiệm phong phú, hiện giờ thật vất vả mới khiến Dương Kiến Ân mở miệng, tất nhiên phải để ông ta nói tiếp mới được.
Thế là Triệu Ngọc mở miệng nhắc nhở: “Đầu tiên, ông hãy nói rõ ràng toàn bộ tình tiết vụ án, nếu như không liên quan tới con gái của ông thì chúng tôi đương nhiên sẽ không làm khó cô ấy đâu!”
“Vậy…” Dương Kiến Ân lo lắng hỏi một câu: “Bây giờ cậu có thể nói cho tôi biết con gái của tôi rốt cuộc thế nào không? Vừa… Vừa rồi tôi có nghe thấy tiếng súng!”
“Ông cũng thấy rồi đấy” Triệu Ngọc chỉ ra ngoài cửa: “Chúng tôi đã thông báo với nhân viên cảnh sát nơi đó, con gái của ông sẽ không sao đâu! Ông cứ khai ra trước đã, lát nữa, đương nhiên tôi sẽ nói cho ông tin tức về con gái ông!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây