“Camera hỏng rồi… Camera hỏng rồi…” Quản lý khu tham quan ôm đầu vô cùng hốt hoảng báo cáo với đoàn người Triệu Ngọc: “Những nơi khác đều không sao, chỉ có camera hỏng. Hình như là dây diện từ phòng điều khiển bị cắt đứt, toàn bộ camera ở chỗ chúng tôi lại đều nối với nhau, cho nên…”“Bố nó chứ!” Đội trưởng Trương Linh tức giận hỏi người này: “Người trực ban đâu? Có kẻ chạy vào khu tham quan của các anh giết người mà không ai nghe thấy tiếng động nào sao?”
“Xin… Xin lỗi… Xin lỗi…” Quản lý dè dặt nói: “Nơi này là thành phố quỷ thì làm gì có trực đêm? Ai dám trực đêm ở chỗ này? Vả lại… Ở chỗ chúng tôi đây làm gì có thứ đáng để trộm chứ?”
Quản lý vừa nói vừa bất đắc dĩ chỉ về phía đại điện phía trước, đúng là nơi này trừ những tượng người âm phủ bằng bùn đất đó ra thì chẳng có thứ gì khác cả.
“Mẹ kiếp… Đúng là buồn rầu đến tận nhà mà…” Trương Linh sốt ruột xoa tay, trên gáy toàn mồ hôi. Có thể thấy vụ án quỷ vương thứ hai đột nhiên xuất hiện đã khiến anh ta chịu rất nhiều áp lực.
“Đội trưởng Trương, anh hãy bình tĩnh, bình tĩnh lại…” Triệu Ngọc đã thường thấy tình cảnh này rồi cho nên khuyên nhủ Trương Linh: “Hai vụ án xảy ra gần nhau, mà hung thủ lại làm việc kín đáo, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ đến vậy thì chúng ta cũng không có cách nào tránh được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây