Buổi chiều ngày hôm đó, trong phòng làm việc tạm thời của tổ điều tra đặc biệt ở Cục Cảnh sát Diệu DanhTriệu Ngọc đang đứng trước tấm bảng trắng phân tích vụ án, trong phòng ngoại trừ nhóm Ngô Tú Mẫn ra, còn có nhóm của Vương Xán và đại biểu của tổ điều tra đặc biệt khác cùng tham gia vào vụ án.
“Sư phụ” Sau khi Triệu Ngọc nói lại tình hình mới nhất xong, Vương Xán đã bày tỏ ý kiến của mình: “Đã hai mươi ba năm rồi, Liễu Thành lại còn là một bệnh nhân tâm thần, lời ông ta nói có đáng tin không?”
“Đáng tin!” Triệu Ngọc vô cùng chắc nịch nói: “Chính bởi vì là người bệnh tâm thần cho nên sẽ nhớ rõ hơn người bình thường! Vả lại, để chứng minh ông ta còn kể lại cặn kẽ tình huống của năm đó, thậm chí còn nhớ luôn cả mã số cảnh sát của cảnh sát hình sự xử lý vụ án lúc đó nữa! Cho nên tôi cho rằng ông ta sẽ không nhớ lầm, hung thủ trong vụ án viện điều dưỡng rất có thể không phải là Nông Chí Phát!”
“Nếu không phải…” Thôi Lệ Châu bĩu môi: “Thì còn có thể là ai? Hồi ký giết người là Nông Chí Phát viết, nếu như ông ta không phải là hung thủ thì làm sao có thể biết được nhiều chi tiết đến vậy chứ?”
“Cho dù không phải ông ta” Ngô Tú Mẫn phân tích nói: “Chắc chắn quan hệ của hung thủ với Nông Chí Phát cũng không đơn giản! Có lẽ những chi tiết này đều là do hung thủ kể lại cho Nông Chí Phát nghe!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây