“Anh… rốt cuộc anh là ai?” Đan Long không dám nhìn vào họng súng đen ngòm, đành phải nhìn lên trần nhà rồi hỏi Triệu Ngọc: “Các người muốn làm gì?”“Haizz” Triệu Ngọc thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Tôi còn tưởng rằng được gặp Boss sẽ có bất ngờ gì! Phản ứng này của ông sao mà kém thế? Dường như tôi đã từng nghe rất nhiều lần rồi…”
“Tôi… Tôi không hiểu anh đang nói cái gì…” Đan Long run rẩy nói: “Anh… Anh không chạy thoát được đâu, anh đã bị bao vây rồi!”
“Tôi biết” Triệu Ngọc gật đầu an ủi: “Ông không cần lo lắng quá đâu, tôi vốn không muốn chạy mà! Thực ra, tôi không phải phe đối lập, cũng không phải phần tử khủng bố, càng không phải là sát thủ quốc tế gì đó!”
“Bây giờ, để tôi tự giới thiệu về bản thân một chút” Triệu Ngọc duỗi tay trái ra, tay phải vẫn cầm súng chĩa vào Đan Long, nói: “Tại hạ tên là Triệu Ngọc, là một thám tử đến từ Trung Quốc, lần này tôi mạo muội đến đây, không phải vì nguyên nhân nào khác, chỉ là muốn giải quyết một vụ án, hy vọng ông có thể cung cấp manh mối cho tôi!”
Lời Triệu Ngọc nói đều là sự thật, nhưng khi Đan Long nghe thấy vậy lại không khác gì nghe truyện cổ tích. Bởi vậy, ông ta chỉ có thể trừng con mắt xếch, á khẩu không trả lời được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây