“Thưa sếp” Sau khi mọi người đi tới bên cạnh giếng nước, một nhân viên cảnh sát thành phố Chương Trạch nói với Triệu Ngọc: “Chúng tôi cho rằng, nếu thi thể xuất hiện ở đây thì hung thủ và người bị hại rất có thể đều là người của thôn xóm xung quanh, cho nên đã cho nhân viên đi tìm kiếm người mất tích có điểm chung với thi thể được tìm thấy rồi!”Nghe cảnh sát đó báo cáo xong, Triệu Ngọc vẫn không trả lời, mà là tập trung tinh thần nhìn chằm chằm giếng nước xuất hiện ở giữa sườn núi đó.
Giếng nước đúng là được đắp bằng gạch viên và xi măng, trông rất cẩu thả. Phần xung quanh giếng đã được trát xi măng nhiều hơn một chút nhưng không phải là rất đều đặn, có nhiều chỗ đã lộ viên gạch bên trong ra ngoài rồi.
“Rốt cuộc cái giếng này từ đâu mà ra?” Miêu Anh hỏi: “Không có một người nào biết sao?”
“Không có” Cảnh sát địa phương trả lời: “Chúng tôi đã hỏi mọi người ở lâm trường nhưng ai cũng nói trước nay chưa từng để ý tới”
“Cái giếng này…” Trương Diệu Huy nói: “Trông như được xây vào những năm tám mươi, chín mươi của thế kỷ trước vậy. Loại gạch đỏ đó trông rất quen mắt, quê của tôi đều dùng loại gạch này”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây