“Tôi đã gọi điện thoại cho sư phụ của tôi rồi!” Bên ngoài phòng giải phẫu, Trương Bồi Bồi mặc một áo khoác trắng, vừa lo âu vừa nói với Triệu Ngọc và Miêu Anh: “Nếu như ông ấy không tới được thì nhất định phải cử một pháp y dày dặn kinh nghiệm hơn tới đây! Dạng thi thể này, tôi không thể xử lý được”“Thi thể ấy có biểu hiện khác với những tri thức mà trước đó tôi đã được học, tôi cũng chưa từng gặp trường hợp này bao giờ… Thực sự là… Thật sự khó mà tin được!”
“Cô đừng nói hàm súc như vậy có được không?” Nhìn thấy Trương Bồi Bồi vẫn luôn lấy trầm ổn làm trọng lại trở nên lo nghĩ gấp rút như vậy, Triệu Ngọc tự nhiên cảm thấy vô cùng tò mò, vội hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tổ trưởng Triệu, tôi đã hạ lệnh đình chỉ việc di dời những thi thể còn lại! Không thể để động vào họ!” Trương Bồi Bồi lấy khẩu trang xuống, thất kinh nói: “Cho dù đã cất vào trong túi, tôi vẫn bảo bọn họ thả lại chỗ cũ! Tất cả chỉ có thể duy trì nguyên dạng, nhất định phải chờ sư phụ của tôi tới mới được…”
“Hả? Nghiêm trọng đến vậy sao?”
Triệu Ngọc và Miêu Anh nhìn nhau, lập tức cảm thấy vấn đề quan trọng, nếu như không phải tình huống khẩn cấp thì Trương Bồi Bồi không có quyền ngừng công việc kiểm tra thi thể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây