“Có ý gì?” Miêu Anh trợn mắt, nghi ngờ nhìn Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu: “Từng cùng nhau thấy là sao?”“Ừm… Đúng đó?” Triệu Ngọc vội vàng quay mặt về phía Thôi Lệ Châu: “Tiểu Thôi, quan hệ giữa chúng ta trong sạch đó, cô phải nói rõ ràng ra chứ!”
“…”
Thôi Lệ Châu không nói gì, vẫn đang nhìn chằm chằm vào màn hình mà ngẩn người. Cô ta chốc chốc lại nhắm mắt nhớ lại cẩn thận, lúc này mới nói với vẻ không chắc chắn lắm: “Tôi nhớ… Bộ đồ của người phụ nữ trên con búp bê…” Thôi Lệ Châu quẹt mũi, hai tay nắm thành quyền, trông có vẻ đau khổ: “Nhìn quen mắt quá… Gần đây tôi có gặp qua, hơn nữa, ở đấy còn có sếp, có cả… cả Lý Bối Ni và lão Trương…”
“Phù…” Nghe những lời này, Triệu Ngọc rốt cuộc mới bình tĩnh lại được, vội vàng giơ ngón tay chỉ vào Lý Bối Ni và Trương Cảnh Phong: “Nhanh lên, hai người cũng nhớ lại đi…”
“Không thể nào!” Lý Bối Ni nói: “Nếu như chúng ta từng thấy qua bộ đồ này thì không thể không có ấn tượng gì được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây