“Không đến mức này chứ?” Sau khi nhìn thấy Lê Tịnh làm gì, Tiêu Hàng vừa bất đắc dĩ lắc đầu, vừa đi đến chỗ của những nạn nhân đó, miệng thì vẫn lo lắng dò hỏi: “A Tịnh, em hãy cẩn thận một chút, vết thương trên chân em không nhẹ đâu!”“Không sao đâu. Không biết tại sao mà em lại cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi! Cứ như là đã được cầm máu rồi vậy…” Lê Tịnh xua tay với Tiêu Hàng: “Anh qua đây xem này, những người này đều là người nước ngoài đấy!”
Hừ!
Đương nhiên là cô thấy đỡ hơn nhiều rồi, Triệu Ngọc nói thầm trong lòng, nếu như không có thuốc cầm máu của ông đây thì e là bây giờ ngay cả sức để nói chuyện, cô cũng chẳng có ấy chứ nhỉ?
“Lính đánh thuê quốc tế à?” Tiêu Hàng ngồi xổm xuống trước một thi thể, cẩn thận quan sát: “Có vẻ như chẳng có đặc trưng nào rõ ràng cả, chắc không phải là tổ chức nổi tiếng đâu!”
“Trong ngoài đều tính cả rồi, bọn họ ít nhất phải có hơn mười người!” Lê Tịnh nhíu mày: “Xuất hiện một tổ chức lớn như vậy thì tại sao chúng ta lại không hề phát hiện ra cơ chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây