Đoàng đoàng đoàng!Súng máy cổ xưa vắng lặng hơn tám mươi năm về trước qua tay của Lê Tịnh trở nên tươi mới hơn hẳn, sau khi bắn quét qua, bọn địch đều nằm ngã dưới đất, tình hình cực kỳ thảm thiết…
Vốn dĩ Lê Tịnh cũng thấy người đàn ông đeo mặt nạ đánh gục Triệu Ngọc dưới đất, hơn nữa phát súng đầu tiên là nhắm thẳng vào người hắn ta, nhưng không ngờ rằng người đàn ông đeo mặt nạ lại cảnh giác như vậy, sớm đã nhảy vọt lên tầng, chui vào trong cánh cửa nhỏ bên trên.
“Ôi trời!” Sau khi bắn súng máy xong, Tiêu Hàng không khỏi thốt lên tiếng khen ngợi, giơ tay khen nói: “Vũ khí của người Nhật Bản quả thật rất đặc biệt! Qua bấy nhiêu năm rồi mà vẫn còn sử dụng được!? Nếu sớm biết như vậy, chúng ta đâu bị đánh trong thế bị động như vậy!?”
“Được rồi!” Lê Tịnh tái nhợt hối thúc: “Mau đi xem Triệu Ngọc thế nào rồi?”
“Ừ!” Tiêu Hàng vội vàng đi đến trước mặt Triệu Ngọc, lật người hắn lại: “Triệu Ngọc, anh sao rồi? Có ổn không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây