“Suỵt… Suỵt…”Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa nghe hiểu tiếng Anh trong tai nghe thì Lê Tịnh lại ra hiệu với hắn. Hắn ngẩng đầu lên thì thấy Lê Tịnh đang nháy mắt ra hiệu cho hắn, ý bảo Triệu Ngọc quan sát tình huống trên miệng hố.
Lúc này, theo mấy sợi dây thừng hạ xuống, bên trên miệng hố vọng xuống ánh đèn và tiếng bước chân sột soạt.
Triệu Ngọc nghiêng đầu nhìn thoáng qua, ai ngờ kính nhìn xuyên đêm sợ ngọn đèn chiếu xạ, nên hắn không chỉ không nhìn thấy thứ gì mà còn cảm thấy hơi chói mắt. Sau khi nhìn xong, hắn đành phải lắc lắc đầu với Lê Tịnh.
Thật ra, trong đầu Triệu Ngọc bây giờ đang nghĩ về một phương hướng khác, hắn đã sớm chuyển máy tăng cường tín hiệu ra khỏi giao diện đạo cụ rồi.
Hồi bị nhốt dưới quặng mỏ ở thị trấn Ngân Bàn, hắn đã dựa vào loại đạo cụ thần kỳ này để liên lạc với đồng nghiệp. Giờ phút này, hắn cũng có thể dùng để xin trợ giúp. Chỉ cần truyền tin tức bọn họ bị nhốt ra ngoài thì trên cơ bản, bọn họ an toàn rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây