Đêm khuya thanh vắng, ánh trăng treo caoBên trong văn phòng tổ điều tra đặc biệt của Cục Cảnh sát Phụng Bình, Triệu Ngọc vẫn đang phân tích vụ án trên bảng trắng theo thói quen. Bởi vì tư liệu quá nhiều nên số lượng bảng trắng đã tăng lên bảy cái, gần như đã chiếm đầy khoảng không gian trong văn phòng lâm thời này.
Bắt đầu từ manh mối về kho báu, rồi đến Đào Hương, lại đến tổ chức tình báo sau lưng Đào Hương, cùng với tư liệu về năm vị chuyên gia, Triệu Ngọc thật sự có rất nhiều tư liệu cần xem xét và phân tích, lượng công việc không thể nói là không lớn.
Mặt khác, về độ khó khăn của vụ án này cũng là quy mô chưa từng có! Tuy rằng bọn họ đã tra ra được tổ chức tình báo bí mật kia, thế nhưng chỉ dựa vào căn cứ chính xác mà họ đang nắm giữ trước mắt thì lại căn bản không thể nào tìm nổi.
Nghĩ đến ban đầu, phòng Đặc Cần dốc nhiều sức lực như vậy mà vẫn không thể điều tra rõ chân tướng, thậm chí không biết cái tên Mạnh Hữu Bân kia rốt cuộc đã chết hay chưa? Bây giờ chỉ dựa vào thực lực của tổ điều tra đặc biệt thì chỉ sợ có hơi cưỡng ép.
Thật ra, Triệu Ngọc không chỉ một lần mà nghĩ tới khả năng vụ án năm vị chuyên gia bị hại có lẽ cũng không khó khăn như trong tưởng tượng. Về chuyện bọn họ bị hạ độc thủ, có khi chính là do tổ chức tình báo mà Mạnh Hữu Bân tham gia năm đó, hoặc là người ủng hộ sau lưng tổ chức tình báo, chỉ cần bắt được bọn họ thì có lẽ chân tướng sẽ có thể được lộ rõ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây