Chưa tới mười phút, Triệu Ngọc và Hứa Hải đã khởi động xe của Cục Cảnh sát Phụng Bình đến trước cổng khu chung cư của Viên Tuấn Thành. Theo định vị trên di động hiển thị, tín hiệu điện thoại của Thôi Lệ Châu đã bị biến mất ở chỗ này“Chính là chỗ này!” Triệu Ngọc vô cùng sốt ruột, bắt đầu đi dọc theo phạm vi biến mất để tìm kiếm.
“Tổ trưởng Triệu…” Hứa Hải chau mày nói: “Chuyện này… Không ổn lắm! Nếu như điện thoại di động bị rơi mất hoặc bị ai đó đánh cắp, thì ít nhất cũng phải có tín hiệu chứ?”
“Nhảm nhí!” Triệu Ngọc quát lên: “Thôi Lệ Châu là con gái của vua trộm, điện thoại đi động không thể nào bị mất, cũng không thể bị người khác ăn trộm! Cô ấy bị mất tín hiệu, chỉ có thể nói rõ hai vấn đề. Một là bản thân cô ấy tự tắt! Hai là bị người khác dẫn đi, mà người dẫn cô ấy đi, có thể đã tắt định vị di động hoặc là ẩn mất tín hiệu định vị rồi!”
“Bắt… Bắt cóc!?” Sắc mặt của Hứa Hải thay đổi: “Không thể nào? Theo tôi thấy có phải là cô ấy tự tắt không? Chẳng lẽ… Cô ấy tìm được manh mối gì sao?”
“Chỗ đó…” Triệu Ngọc không quan tâm đến suy đoán của Hứa Hải, mà chỉ vào một cổng khu chung cư: “Mau lên, chỗ đó có camera, cậu đi xem thử đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây